Tôi và vợ làm chung một phòng. Cô ấy khá xinh xắn và được lòng nhiều người. Mặc dù có cảm tình với cô ấy nhưng tôi luôn đúng mực, không tiến tới quá ranh giới bạn bè.
Thế rồi một hôm, cô ấy tìm đến tôi khóc lóc nói rằng cô ấy đã bị bạn trai phụ tình. Tôi thấy thương cô ấy, lại sẵn trong lòng có chút cảm tình nên đã dành thời gian ở bên cô ấy nhiều hơn.

Dù xác định tâm lí cho mình như thế nhưng tôi vẫn sốc. Đêm tân hôn, tôi “yêu” vợ và cô ấy bị chảy máu khá nhiều. Tôi cuống lên đưa vợ vào bệnh viện và được biết cô ấy…sảy thai!
Tôi không thể nào tin nổi vào tai mình, bởi vì tôi còn chưa từng động vào cô ấy vậy thì cái thai đó là của ai? Dù là của ai thì cô ấy cũng đã lợi dụng tôi, coi tôi là một tấm bình phong để cứu cho đời cô ấy.
Chuyện đó cả họ nhà tôi đều biết. Tôi buồn và đau khổ vô cùng. Ấy vậy mà khi tỉnh dậy, vợ tôi còn nhìn tôi bằng ánh mắt căm hận như kiểu tôi là kẻ sát nhân vừa giết chết đứa con tình yêu với người yêu cũ. Cô ta trách cứ tôi là kẻ thô bạo rồi ôm mặt khóc rưng rức cả ngày. Tôi đau đớn vô cùng, chấp nhận ăn của thừa để rồi lại thành kẻ có tội.
Xem thêm: Chết lặng vì vợ còn trinh và nôn ọe suốt tuần trăng mật và bí mật.
Tôi không hẹp hòi gì nhưng qua việc này tôi thấy rõ ràng là cô ấy không hề yêu tôi mà chỉ muốn nhanh chóng kiếm một tấm chồng để cứu vớt danh dự của bản thân và gia đình mà thôi. Nếu yêu tôi thật lòng thì cô ấy phải thừa nhận với tôi và cho tôi quyền quyết chứ không phải là vội vã nhận lời yêu để biến tôi thành kẻ “đổ vỏ” như vậy.
Một người vợ như thế tôi có thể sống hạnh phúc không? Cái ám ảnh này tôi làm sao mà quên được, cả đời sẽ phải sống với suy nghĩ vợ không yêu mình mà chỉ lừa mình thôi ư? Tôi muốn ly hôn? Tôi phải làm sao đây?
HA/Người đưa tin